Ở đ y mỗi th ng ch ng t i c một ng y thực tập chung với nhau gọi l ng y qu n niệm. Ng y ấy l một kh a tu một ng y được tổ chức trong một khung cảnh y n tĩnh, gần thi n nhi n. Ch ng t i chọn một ng i ch a, cũng l một trung t m tu học ở xa th nh phố, kh ng gian rất tươi m t. Buổi s ng, trong giờ kinh h nh, ch ng t i thường đi chậm r i ngang qua một b n thờ nhỏ trong ch nh điện, c đặt di ảnh của những người qu cố. Sau giờ kinh h nh, t i thường đứng y n trước chiếc b n nhỏ n y. N nhắc nhở t i về t nh chất v thường v ph du của cuộc sống. Tr n b n thờ c rất nhiều gương mặt thật trẻ, y u đời, đầy sự sống. nh mắt họ nh n v o tương lai đầy hứa hẹn. Những người ấy cũng đ từng như t i, từng c những ước vọng, lo u... Họ cũng c những người thương v kẻ th , những ng y vui, những nỗi buồn... V b y giờ, họ đang ở đ u? T i chợt nhớ một lời khuy n của người xưa: "Mạc đ i l o lai phương học đạo, c phần tận thị thiếu ni n nh n. H y nh n đi, đừng đợi tuổi gi rồi mới học đạo, những nấm mồ hoang ngo i nghĩa trang phần lớn l người trẻ M ch ng ta cũng c mấy ai l c n trẻ đ u Viết cho Thầy những d ng n y khi vết thương của thảm kịch Trung t m Thương mại Thế giới v o th ng 9 vừa qua tại New York vẫn c n rất mới. Trong ph t chốc th i, những cuộc sống đầy hy vọng, đầy sinh lực đ m i m i bị đổi thay ho n to n C ai thật sự biết được việc g sẽ xảy ra cho m nh v o buổi s ng n y kh ng?